có phải chiều ni mưa,
nên dòng Hương trắng đục
bên tê bờ,
ngươi nhớ một dòng xanh
có phải lời mỏng manh,
ngỡ chòng chành
nên ái ngại
câu thơ buồn khoá trái cửa tâm hồn
có phải chiều ni mưa,
nên đường về ướt nắng
câu thơ vàng,
gió cuộn
khẽ khàng rơi
có phải chiều ni say,
nên lòng ngươi mềm nhũn
một dòng sông,
đã đánh đắm con thuyền…