Con nói tròn tiếng mẹ
Như lời ru rất khẽ
Cánh võng chao trưa hè
Con mỉn cười trong mơ
mẹ bảo là “Mụ dạy”
cánh môi con mấp máy
ba bảo con làm thơ
cơn gió chiều bâng quơ
con đùa theo cánh lá
cơn mưa về cuối hạ
con bảo mưa biết đi
ai ru gió thầm thì
con bảo là gió chạy
ông trăng nằm trên ấy
ông trăng nằm trên ấy
Con bảo chiếc đèn con.
văn viết lộc
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét