Mùa nước nổi trên búng Bình Thiên
SGTT.VN - Vào mùa nước lũ, dòng sông
Bình Di cuồn cuộn phù sa đục ngầu, nhưng đến cửa búng Bình Thiên, nước đục bị
gạn lại, nhường chỗ cho dòng nước trong xanh vào hồ nước trời ban. Mặc cho lũ
tạo những vòng nước xoáy mạnh ngoài sông, khi vào búng, mặt nước êm đềm lại,
đôi lúc phẳng như một tấm gương soi khổng lồ.
Những bè cá nhỏ trên búng Bình Thiên.
Từ tháng 7 âm lịch, dòng sông Mekong
đổ nước cuồn cuộn vào Việt Nam
tạo thành những cơn lũ đầu nguồn sông Tiền và sông Hậu, nước tràn khắp ruộng
vườn, nhà cửa, nhiều nơi chỉ thấy đồng nước mênh mông vô tận. Sống trên đồng
nước suốt đến tháng 10 âm lịch, thế nhưng, người dân đồng bằng sông Cửu Long
(ĐBSCL) không thích gọi hiện tượng tự nhiên này là lũ lụt, mà là “mùa nước
nổi”. Ít nhất đã bốn năm qua, mùa nước nổi trở thành một mùa du lịch độc đáo,
chỉ ĐBSCL mới có.
Búng Bình Thiên gạn đục giữ trong
Mùa nước nổi đến An Giang sớm nhất
so với các tỉnh chịu ảnh hưởng lũ trên dòng sông Hậu và huyện An Phú là một
trong những nơi đón lũ đầu tiên. Vượt gần 100 cây số từ thành phố Long Xuyên,
chúng tôi đến An Phú – điểm đầu đón lũ (cũng là nơi tổ chức du lịch mùa nước
nổi đầu tiên từ năm 2006), sững sờ khi dừng chân trước búng Bình Thiên (huyện
An Phú, tỉnh An Giang) – một hồ nước thiên nhiên mênh mông thông với sông Bình
Di (nhánh sông Hậu đổ vào huyện An Phú). Bởi trên đường đâu đâu cũng thấy nước
sông, kênh rạch, nước trên đồng đục màu phù sa; nhưng nước trong búng dâng cao
đến mực nào vẫn xanh ngắt.
Tương truyền rằng, một tướng nhà Tây
Sơn đem quân đuổi giặc đến nơi này đồn trú thì gặp hạn, dân trong vùng không có
nước uống. Trước tình cảnh ấy, vị tướng Tây Sơn cầu trời, rồi đâm thật mạnh mũi
kiếm xuống đất, nước từ lòng đất trào lên, dâng tràn cả một vùng tạo thành hồ
nước thật lớn nằm gọn trong lòng đất liền. Người dân thấy nước trong xanh, uống
ngọt, mát nên vui mừng, họ gọi hồ nước lớn trời cho này là búng Bình Thiên hay
hồ Nước Trời. Người dân nói, cha ông họ tin là lối mà đoàn quân tiến vào và rút
đi ở đầu ngọn búng trước đó không thông với sông, nhưng hàng ngàn bước chân dẫm
nhau làm đất rúng động, nứt ra tạo thành cửa thông từ búng ra sông Bình Di, con
sông là ranh giới giữa huyện An Phú và huyện Kor Thum, tỉnh Kandal (Campuchia).
Theo quan sát của người dân sống lâu
năm ở xã Nhơn Hội, búng Bình Thiên như một thế giới riêng, nước trong búng dâng
lên và hạ xuống tuỳ mùa trong năm. Diện tích mặt nước của búng Bình Thiên vào
mùa nước kiệt khoảng 220ha, còn mùa nước nổi lên đến 800ha. Mặt búng đẹp nhất
trong kỳ nước nổi. Điều đặc biệt mà chưa ai giải thích được là cho dù nước sông
chở đầy phù sa vào mùa lũ, khi đến “cửa” búng, dòng nước đục như được gạn lại
cho trôi theo sông, không để tràn vào làm hoen màu trong xanh của hồ nước tự
nhiên này.
Để tận tường điều kỳ lạ ấy, chúng
tôi ngồi trên chiếc tắc ráng đi một vòng quanh búng rồi ra sông Bình Di. Nước
trong xanh làm cho búng Bình Thiên như gương, in bóng những hàng cây ngập nước,
những cây điên điển trổ bông vàng và những bè cá nhỏ của người dân nuôi trong búng.
Mặt nước chỉ cuộn sóng khi tắc ráng, ghe xuồng chạy qua. Tắc ráng đến chỗ cầu
C3 bắc ngang cửa búng, chúng tôi đã thấy mặt nước gợn chút màu phù sa kéo ra
đến sông Bình Di. Khi quay trở lại, tốc độ nhanh của tắc ráng kéo nước phù sa
ào theo, nhưng qua cầu C3, nước phù sa dạt ra từ từ và lại thấy gương nước phản
chiếu nắng chiều, không ai nghĩ mình đang đi trong mùa lũ.
Ẩm thực mùa nước nổi ở làng Chăm
Có thể đi từ trung tâm thị xã Châu
Đốc theo tỉnh lộ 956, qua Cồn Tiên có xóm Chăm Đa Phước, đến Km 23+100 là ngã
tư Quốc Thái, quẹo trái đi khoảng 2,5km là đến búng Bình Thiên. Đi du lịch mùa
nước nổi, nên mặc quần áo gọn nhẹ, không nên mặc váy, những vật dụng cá nhân
như điện thoại di động, tiền, nữ trang nên cho vào túi chống thấm. Nên mặc áo
dài tay, quần dài khi vào thánh đường Hồi giáo. Khi tham gia trò chơi trên
sông nước, trên đồng ruộng nên theo sự hướng dẫn của hướng dẫn viên địa
phương.
|
Làng xóm quanh bờ búng Bình Thiên
hầu hết là đồng bào Chăm sinh sống, nhưng mỗi bên là một hình ảnh khác nhau.
Phía bờ thuộc hai xã Nhơn Hội và Quốc Thái, từng xóm Chăm với những ngôi nhà
sàn kế nhau nằm dọc theo lộ; chen lẫn vào đó là các khu hàng quán và xóm người Kinh,
trông có vẻ nhộn nhịp. Bờ thuộc xã Khánh Bình, xa vào trong là những đồng lúa,
bắp, hoa màu, một khung cảnh miền quê thanh bình; một vài ngôi nhà sàn trên mặt
nước, thấp thoáng giữa những tán cây, đó là nhà của những người nuôi cá lồng bè
trên búng.
Búng Bình Thiên là “túi cá đồng”
phong phú, cung cấp cho người dân quanh năm. Ông Mách Ly, phó bí thư chi bộ ấp
Búng Lớn tâm sự: biết bao năm qua, mỗi năm nước nổi người dân chỉ biết chống
xuồng đi kiếm con cá, con tôm, hái bông điên điển. Từ mùa nước nổi năm 2006, đồng
bào ở đây tiếp xúc với du khách khắp nơi đến. Hai năm qua ông Mách Ly trở thành
hướng dẫn viên địa phương đưa khách tham quan thánh đường Hồi giáo, tìm hiểu
các lễ nghi của đạo Hồi, giải thích các phong tục tập quán, những điều kiêng kỵ
của người Chăm…
Nhà ông Mách Ly cũng là nơi khách ăn
trưa. Nhà người Chăm không có bàn, trải chiếu cho khách ngồi ăn. Tuy người Chăm
ăn uống có hơi khác, nhưng được thưởng thức hương vị đồng nội mùa nước nổi,
toàn đặc sản của búng, của sông Bình Di, của đồng ruộng quanh làng. Từ cá linh
kho me, cá rô chiên xù chấm mắm me, bánh xèo cá linh, cá rô kho tộ, canh chua
bông điên điển, cho đến gỏi tép bông súng đồng… du khách cảm thấy thú vị hơn vì
trong món ăn có cá, lươn, bông điên điển, bông súng mà mình tự bắt, tự hái.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét